Suốt hơn một trăm năm nay, Không gia đình của Hector Malot đã trở thành người bạn thân thiết với thiếu nhi Pháp và người đọc trên toàn thế giới. Cuốn sách là hồi ức trưởng thành của chú bé Rémi. Trải qua bao thăng trầm và buồn đau, cuối cùng cậu đã có thể mỉm cười hạnh phúc! Cùng Sách Xưa xem ngay!
Tóm tắt nội dung
Hector Malot sinh năm 1830 tại La Bouille, miền Bắc nước Pháp. Ông là nhà văn nổi tiếng, là tác giả của nhiều cuốn sách kinh điển như Những người tình, Không gia đình, Trong gia đình… Trong sự nghiệp cầm bút của mình ông đã viết trên 70 tác phẩm, được hàng triệu bạn đọc trên thế giới đón nhận và yêu mến.
Hector Malot vốn sinh trưởng trong một gia đình chủ xưởng giàu có trong vùng, và có mối quan hệ đặc biệt thân thiết với người thợ hiền lành, chân chất. Khi còn là sinh viên trường luật, ông thường xuyên đứng lên bênh vực và bào chữa cho những người công nhân nghèo, bị giới tư bản bóc lột.
Khi mới bắt đầu viết kịch, ông muốn viết một tác phẩm lột tả một cách chân thực đời sống của những người lao động nghèo, rời bỏ quê hương lên Paris kiếm kế sinh nhai. Nhưng không ngờ, nhờ khắc họa thành công nhân vật cậu bé Rémi, Không gia đình trở thành tác phẩm kinh điển dành cho thiếu nhi.
Ông mất năm 1907 tại Fontenay sous Bois.
Câu chuyện kể về cậu bé Rémi bị gia đình bỏ rơi từ lúc mới lọt lòng. Nhưng may mắn thay cậu đã được gia đình má Barberin đưa về nhà nuôi, được má yêu thương hết mực. Bi kịch ập đến khi một ngày nọ, chồng của má Barberin trở về sau một tai nạn lao động. Ông ta đã tống Rémi ra khỏi nhà để cậu tự bươn chải.
May mắn một lần nữa lại đến với Remi khi cậu bé được cụ Vitalis – chủ một gánh xiếc rong cưu mang. Từ đây, hành trình rong ruổi khắp đất nước Pháp của cậu bắt đầu. Tuy cuộc sống có nhiều gian khổ nhưng cậu luôn được cụ Vitalis yêu thương và dạy dỗ cẩn thận, sống có tự trọng, gan dạ và trở thành người có ích!
“Gia đình không phải là việc cháu mang dòng máu của ai. Mà là việc cháu yêu thương, chia sẻ, cảm thông và quan tâm đến ai…” (trích)
Như Việt Nam ta đã có câu:
“Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”
Trong những môi trường khắc nghiệt, cực đoan, biết bao nhiêu lần bị vùi dập, nhưng trong hoàn cảnh đó, tình yêu thương giữa người với người lại không hề mất đi. Ngược lại, nó còn được tô đậm và tỏa sáng bởi những sự tử tế người ta dành cho nhau.
Khi còn nhỏ, Rémi đã được sống trong tình cảm gia đình nhờ trái tim nhân hậu của những người không cùng máu mủ. Má Barberin đã nuôi dưỡng cậu bằng dòng sữa ngọt ngào, bằng tình yêu thương như người mẹ ruột. Dù cuộc sống gia đình khó khăn nhưng chưa bao giờ má Barberin để cậu thiếu thốn thứ gì.
Sau khi bị ông Barberin tống đi vì như cái gai trong mắt, cậu lại may mắn được sống trong tình yêu thương tuy có chút nghiêm khắc của cụ Vitalis. Cụ dạy cho bé Rémi học chữ, làm toán và học nhạc. Cuộc sống thêm thú vị hơn khi cậu có 4 người bạn đặc biệt khác trong cùng gánh xiếc của cụ Vitalis. Đó là ba chú chó thông minh Capi, Dolce, Zerbino và thêm con khỉ Joli-Cœur láu lỉnh.
Dù chẳng kiếm được mấy đồng, đôi khi phải chia nhau ăn từng mẩu bánh mì nhưng ông cụ không khi nào có ý định bỏ rơi cậu bé. Tình cảm mà cụ dành cho cậu như một người cha đối với con. Vì bảo vệ đứa trẻ tội nghiệp, cụ Vitalis bị ngồi tù suốt hai tháng ròng. Rémi vốn thiếu thốn tình thương nên vô cùng cảm động vì những gì mà ông lão tốt bụng ấy đã làm cho cậu.
Khi cụ Vitalis mất, Rémi được ông chủ làm vườn là Acquin cưu mang và nhận làm con nuôi. Em được yêu thương và cảm thấy yên bình hạnh phúc trong những ngày tháng sống cùng gia đình bác Acquin.
Sự thiếu thốn về vật chất ấy không làm cho người ta trở nên xa cách nhau. Áng văn cảm động, thấm đẫm tính nhân văn khiến cho chúng ta thêm tin tưởng vào tình người trong cuộc sống này. Những hình ảnh, những mảnh đời bấp bênh được cuốn sách mô tả để làm nền cho tình người ấm áp luôn hiện hữu!
Rémi đi rong ruổi khắp nơi trên đất nước Pháp, tiếp xúc với mọi kiểu người. Bên cạnh những tình yêu thương đẹp đẽ thì còn biết bao những mưu toan, những xấu xa, những nhơ nhuốc mà Hector Malot muốn vạch trần.
Rémi dấn thân vào tất cả, trải qua tận cùng khốn khổ đến xa hoa lộng lẫy. Cậu đi qua biết bao miền quê, gặp gỡ biết bao mảnh đời. Những câu chuyện kỳ lạ mở dần trước mắt. Có chuyện thê lương buồn bã, có chuyện hoan hỉ mừng vui. Phải trải qua mọi cung bậc cảm xúc, cậu dần nhận ra những bài học cuộc sống, về niềm tin, tình yêu, tình bạn, về ý chí nghị lực và lao động chân chính.
Chính hoàn cảnh không có gia đình của Rémi đã giúp cậu bé tự đứng trên đôi chân của mình, tự mạnh mẽ, tự trưởng thành. Cuộc hành trình đầy đắng cay ngọt bùi, có lúc suýt chết vì đói rét, có lúc bị lụt ngầm chôn trong giếng mỏ nhiều ngày đêm, có lúc mắc oan bị giải ra tòa,…tất cả đều quá sức chịu đựng đối với một em bé chưa đến 10 tuổi. Nhưng bằng chính niềm tin, bằng sự dạy dỗ chỉ bảo của cụ Vitalis, Rémi đã vượt qua hết thảy, trở thành một con người kiên cường, bất khuất, vững vàng trước mọi sóng gió của cuộc đời.
“Cháu ơi, cháu cần có ý chí và ngoan ngoãn phục tùng. Phải làm cái gì thì cháu cố làm cho hết sức. Ở đời tất cả mọi thành công là ở đó.” – trích
Cuốn Không Gia Đình là một tác phẩm văn học thiếu nhi kinh điển của nhà văn Pháp Hector Malot, nhận được nhiều lời khen ngợi và tình cảm từ độc giả. Tuy nhiên, mỗi tác phẩm đều có những khía cạnh có thể được xem là nhược điểm tùy thuộc vào quan điểm của người đọc:
Hector Malot đã tạo nên một kiệt tác để đời bằng một trái tim nhân hậu!
Cuốn tiểu thuyết đã khắc họa nên một bức tranh hiện thực về cuộc sống của người dân lao động trên khắp nước Pháp thế kỷ XIX. Bị bóc lột, bị áp bức, đói nghèo và bất công. Vượt lên trên tất cả, sự lao động bền bỉ, tinh thần độc lập, ý chí vượt lên không ngừng đã giúp họ vượt qua. Trên mỗi hành trình đều mang lại những bài học quý giá, để từ đó biết trân trọng những gì mình đang có, và biết chia sẻ nhiều hơn với những mảnh đời bất hạnh. Và những ngày tháng rong ruổi đầy khó khăn đã tạo nên một Rémi kiên cường mạnh mẽ, nhân hậu, lạc quan, luôn nghĩ đến những người đã cưu mang mình lúc cơ hàn.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng cho ta bước đi. Trên con đường ấy, đôi khi chúng ta lại vấp phải một vũng bùn lầy. Điều tuyệt vời nhất lúc ấy là sẽ có một bàn tay đưa ra để ta nắm lấy, giúp ta đủ can đảm để vượt qua. Cần lắm những điều như thế! Đó là lý do mà ta luôn cần có nhau trong cuộc đời này.
Không gia đình thực sự là một tác phẩm kinh điển, cuộc sống con người như được hiện thực hóa sinh động và tươi đẹp. Dù bất cứ độ tuổi nào cũng nên đọc để rút ra các bài học lí thú cho mình. Mặc dù xã hội còn lắm những kẻ gian ác, thế nhưng chúng ta vẫn phải có niềm tin vào một cuộc sống tươi đẹp hơn bởi đâu đó xung quanh ta vẫn còn nhiều người có tấm lòng thiện lương!
Với lời văn giàu chất thơ cùng với nội dung nhẹ nhàng, Không gia đình chính là một ấn phẩm vô cùng phù hợp với trẻ nhỏ.
Tác phẩm đã được xuất bản lần đầu tiên vào năm 1878. Ngay khi ấy cuốn sách đã gây được tiếng vang lớn, vượt qua biên giới nước Pháp để đến với lứa tuổi thiếu nhi trên khắp thế giới. Tác phẩm đã được giải thưởng của Viện Hàn lâm Văn học Pháp, được dịch sang nhiều ngôn ngữ và đã được xuất bản nhiều lần. “Sans Famille” được Hà Mai Anh dịch với tựa đề “Vô gia đình”, Huỳnh Lý dịch với tựa đề Không gia đình.
Đặc biệt, tác phẩm đã nhiều lần được chuyển thành phim với bối cảnh đẹp mắt, nhân vật được lột tả chân thực, tạo nên những khoảnh khắc vô cùng đáng nhớ trong những chuyến phiêu lưu của cuộc hành trình này!
Bình luận trên Facebook